[Dịch] Lăng Thiên Truyền Thuyết
Chương 1 : Lăng Thiên chi cừu
Người đăng: Đế Huyền Thiên Đế
.
Mặt trời đỏ dần nhô cao, từng cơn gió rạng đông nhẹ nhàng thổi khắp nơi.
Từng cơn sóng phản xạ ánh nắng ban mai rực rỡ vô cùng. Nhấp nhô lên xuống như một mẫu thân ôn nhu đang đưa nôi. Một cơn sóng chưa biến mất thì đã xuất hiện một cơn sóng mới, vô cùng vô tận.
Xa xa, một đàn hải âu rợp trời rợp đất đột nhiên phóng lên cao, bay về phía chân trời, thật lâu chưa biến mất.
Lăng Thiên bận một bộ quần áo trắng như tuyết, khuôn mặt tuấn tú nhu hòa như một pho tượng được điêu khắc từ đá cẩm thạch đang tiêu sái ngồi trên du thuyền. Cả người cùng thuyền hòa thành một thể nhấp nhô theo từng cơn sóng bên dưới. Những sợi tóc trên trán theo gió mà bay múa nhẹ nhàng, ánh mắt cố chấp mà tràn đầy thâm tình. Khóe miệng luôn mỉm cười một cách thần bí. Cả người như đang dung nhập vào bức tranh tự nhiên này. Tất cả đều hài hòa và xinh đẹp vô cùng. Ngay cả những người bình phẩm hội họa đầy kinh nghiệm cũng không có khả năng từ trong bức tranh thiên nhiên tinh khiết này tìm ra bất kì một điểm tỳ vết nào.
Khuôn mặt Lăng Thiên không vui không buồn, dường như đang yên tĩnh thưởng thức cảnh đẹp tự nhiên nhưng trong lòng đang có những cơn sóng lớn bốc lên không ngừng. Chuyện cũ trước kia chậm rãi xuất hiện lại…
Lăng Thiên đến từ một cỗ võ gia tộc thần bí ‘Lăng gia’ ở Trung Quốc. Thưở nhỏ đã trải qua những huấn luyện tàn khốc nhất trên thế gian. Thông minh hơn người, mười năm tuổi đã trở thành đệ nhất thiên tài trong gia tộc. Đứng đầu những thiếu niên đồng bối trong gia tộc. Vô luận là nội ngoại công phu hay là cầm kỳ thư họa, các loại tạp học… cả trong gia tộc không có người nào hơn được hắn. Trở thành nhân vật kiệt xuất của một thế hệ mới trong Lăng Gia.
Nghĩ tới đây thì trong ánh mắt Lăng Thiên lộ ra một tia chua xót, Lăng Thiên xuất thân nhị bàng hệ (nhánh thứ hai) của Lăng Gia, không phải là đệ tử trực hệ. Bởi vậy, năm Lăng Thiên được mười lăm tuổi, sau khi hiển lộ tài năng thì hắn không được gia tộc coi trọng như tưởng tượng. Ngược lại còn bị trực hệ chèn ép vô tình.
Năm Lăng Thiên được mười sáu tuổi, nhị bàng hệ đã khó có thể duy trì được. Nếu không phải mấy trưởng lão trong gia tộc cực lực bảo hộ chỉ sợ nhị bàng hệ sớm đã vì Lăng Thiên mà bị xóa tên trong gia tộc.
Âm mưu rốt cuộc vô thanh vô tức xuất hiện.
Lăng Thiên nhớ rất rõ ràng. Đó chính là mùa hè năm hắn được mười bảy tuổi. Cách trung thu tháng tám chỉ còn một tháng mười một ngày thôi. Trong tâm trạng buồn bực vô cùng hắn đi đến bên bờ hồ giải tỏa tâm tư. Trong lúc vô tình hắn lại mình thấy được tộc muội Lăng Tuyết Nhi trong tộc mình trượt chân rơi xuống nước!
Lăng Thiên đối với vị tộc muội này không có bao nhiêu hảo cảm. Hắn cảm giác nàng quá mức chú trọng vào danh vọng. Muốn dùng mạnh đánh yếu, luôn luôn kính nhi viễn chi. Nhưng vô luận như thế nào cũng chưa đến tình trạng thấy chết không cứu. Nhìn thấy Lăng Tuyết Nhi đang vùng vẫy trong hồ kêu cứu liên tục khiến cho nhiệt huyết của Lăng Thiên bốc lên. Không tiếp tục suy nghĩ nữa liền nhảy xuống nước.
Trong một khắc đó Lăng Thiên không chút nghi ngờ tại sao Lăng Tuyết Nhi luôn luôn sống an nhàn trong nhà, tiền hô hậu ủng… lại trở thành một người bình thường đi ra bờ hồ du ngoạn? Một nữ hài tử thuở nhỏ luôn sinh hoạt bên nước sao lại không biết bơi lội? Lăng Tuyết Nhi với võ nghệ tinh thâm sao lại có thể rơi vào hồ đơn giản như vậy được? Lăng Tuyết Nhi với thái độ cao ngạo tự phụ sao lại có thể mở miệng kêu cứu rất bình thường như vậy?
Có lẽ Lăng Thiên đã từng nghĩ đến mấy vấn đề này. Có lẽ hắn không nghĩ đến. Nhưng mà mặc kệ như thế nào thì hắn cuối cùng cũng nhảy xuống nước. Đi giải cứu vị tộc muội mà từ nhỏ mình đã không thích chút nào.
Lăng Thiên mặc dù thông minh nhưng dù sao thì thiên tài này chỉ là một tiểu hài tử mười bảy tuổi mà thôi. Tuy ở trong gia tộc chịu rất nhiều áp lực nhưng chưa từng bước ra thế giới bên ngoài bao giờ. Tâm tư của hắn rất đơn thuần, hắn không nghĩ ra mọi người vì quyền thế sẽ làm ra những chuyện đáng sợ như thế nào.
Lăng Thiên mới nhảy vào trong nước vừa tiến đến gần Lăng Tuyết Nhi thôi thì bỗng nhiên Lăng Tuyết Nhi đang hấp hối lại trở nên sinh long hoạt hổ vô cùng, một mặt quấn lấy hắn trong nước, một mặt hô cứu liên tục, âm thanh vô cùng thê lương, kinh hoàng.
Trong nháy mắt Lăng Thiên đã phát hiện được quần áo trên người Lăng Tuyết Nhi đã bị xé rách. Giống như là ai lấy tay dùng lực xé rách. Ngay lập tức Lăng Thiên theo bản năng cảm giác được có chuyện không ổn. Trong lúc hắn muốn tránh xa Lăng Tuyết Nhi bơi lại bờ hồ thì trên bờ đã xuất hiện một đám người rất đông.
Trong đầu Lăng Thiên hoàn toàn trống rỗng. Tất cả những người này đều thuộc trực hệ. Đây đơn thuần là một cái bẫy, là một cái bẫy đủ để cho hắn lâm vào tình cảnh thân bại danh liệt, vạn kiếp bất phục. Buồn cười chính là mình không hề đề phòng lại tiến vào trong bẫy này.
Lăng Tuyết Nhi đương nhiên sẽ được cứu lên, sau đó trước mặt mọi người khóc lóc tố cáo mình bị Lăng Thiên phi lễ. Chính mình kiên quyết không chấp nhận liền bị Lăng Thiên thẹn quá hóa giận đem mình đẩy vào trong hồ. Quần áo bị xé rách trên người chính là bằng chứng mạnh nhất. Mà lúc này mọi người trên hồ đều trở thành nhân chứng.
Chứng cớ xác thực như vậy, hành vi của Lăng Thiên không ngay thẳng, tranh giành quyền lợi trong gia tộc lại càng phi lễ với vị tộc muội của mình. Hành vi độc ác khiến kẻ khác phải phẫn nộ. Không bằng cầm thú.
Đích thân gia chủ sẽ cùng với năm đại trưởng lão tiến hành phỏng vấn Lăng Thiên. Trong quá trình này hắn không hề nói một lời nào cả, trên thực tế thì cũng không cần hắn mở miệng.
Vì vật, chỉ trong một phút thôi Lăng Thiên đã từ hy vọng của gia tộc trở thành sỉ nhục của gia tộc. Nhị bàng hệ của Lăng Thiên cũng bị ảnh hưởng. Trong vòng mười năm không được tham gia vào bất kỳ chuyện lớn nhỏ nào trong gia tộc. Cha mẹ Lăng Thiên không dạy được con liền bị gia tộc cấm cả đời không được ra ngoài một bước.
Mà Lăng Thiên, là nguơi gây nên tội đương nhiên bị gia tộc trừng phạt mạnh nhất: Phế bỏ võ công toàn thân, trục xuất khỏi gia môn. Suốt đời không được trở về gia tộc một bước.
Khi Lăng Thiên bị mọi người trong gia tộc ném ra ngoài như một bãi nước bọt thì cả người vẫn vô tri vô giác, tâm trí như đang ở trong mộng.
Từ nay về sau Lăng Thiên bắt đầu một cuộc sống không có thiên lý.
Mặc dù đã bị gia tộc trục xuất ra ngoài nhưng mà các huynh đệ của Lăng Thiên lại không có ý định bỏ qua cho hắn. Lăng nhục một người từng là nhân vật cao không thể với tới dường như là niềm vui thú lớn nhất của họ. Bọn họ cứ như bóng với hình không ngừng xuất hiện trong cuộc sống của Lăng Thiên. Dùng hết các thủ đoạn có thể vũ nhục hắn, không ngừng hành hạ nam nhân mà bọn họ đã từng phải ngẩn đầu nhìn lên. Suốt ba năm, một nhân vật từng kiêu ngạo khắp gia tộc này trải qua cuộc sống so với địa ngục còn tàn khốc hơn nhiều. Ba năm sống cuộc sống địa ngục này kết thúc khi được muội muội của hắn là Lăng Mộng Nhi nhân cơ hội cứu Lăng Thiên ra. Cũng đưa hắn đến Đông Hải để rời xa gia tộc.
Cứ cách một đoạn thời gian thì Lăng Mộng Nhi sẽ đến thăm hắn một lần, cung cấp cho Lăng Thiên vận dụng cần trong cuộc sống và những tin tức mới nhất của gia tộc. Năm tháng lặng lẽ trôi qua, Lăng Gia Tộc như đã quên đi một thiếu niên thiên tài là hắn. Nhưng Lăng Thiên vĩnh viễn không thể quên được những điều mà mình thừa nhận. Báo thù chính là mục tiêu sống duy nhất của hắn hiện tại.
Đan điền đã bị một chưởng của Đại Trưởng Lão phế bỏ không chút lưu tình nào. Muốn báo thù bằng võ công đã là chuyện không thể làm được. Trong mấy năm này, Lăng Thiên ngoại trừ bữa ăn giấc ngủ ra đều dùng toàn bộ lời gian đặt trên vũ khí. Súng ống lạnh như băng kia đã trở thành thủ đoạn duy nhất mà hắn có thể lợi dụng.
Ba tháng trước, lần cuối cùng Lăng Mộng Nhi đến đây báo cho hắn biết rằng Lăng Tuyết Nhi đã từng hãm hại hắn sẽ cùng với Đại công tử của Đông Hải Hoàng Gia thành hôn. Hôn lễ sẽ cử hành trên biển. Nàng cũng ẩn ẩn nói với hắn rằng đây sẽ là một cái hôn lễ cực kỳ xa hoa. Các đại gia tộc, các danh lưu trong xã hội sẽ tề tụ lại chứng kiến thiên kiêu chi nữ một đời của Lăng Gia – Lăng Tuyết Nhi thành hôn. Mà các thanh niên tài giỏi và tuấn tú của Lăng Gia sẽ đi theo ba vị trưởng lão đến tham dự.
Sau khi biết được tin tức này từ Lăng Mộng Nhi thì Lăng Thiên lâm vào trong trầm mặc. Mãi đến khi Lăng Mộng Nhi rời đi thì Lăng Thiên vẫn chưa lên tiếng nói điều gì. Lúc Lăng Mộng Nhi rời đi có nói: “Ta biết ngươi đang suy nghĩ điều gì, ta cũng biết một việc mà cả đời ngươi nhất định phải hoàn thành là việc gì. Đây là một cơ hội tốt nhất, nếu như ngươi muốn làm thì vô luận ngươi cần gì ta sẽ cung cấp cho”.
Lăng Mộng Nhi lưu lại một danh thiếp điện thoại. Sau đó liền biến mất trong tầm mắt Lăng Thiên.
Lăng Thiên suốt một ngày một đêm không làm gì bất cứ điều gì, cả người như đã hóa đá. Đến rạng sáng ngày thứ hai, Lăng Thiên sau khi trải qua một ngày một đêm trầm tư liền dứt khoát liên lạc số điện thoại kia.
Lăng Thiên biết được đây chính là cơ hội tốt nhất mà hắn có. Nếu bỏ qua cơ hội lần này thì chính mình vĩnh viễn sẽ không có khả năng báo thù nữa. Nhưng đây không thể nghi ngờ thông điệp cuối cùng mà Lăng Mộng Nhi cấp cho chính mình.
Nếu mình một lưới đem những nhân vật lớn tham dự hôn lễ bắt hết thì những đại gia tộc sẽ bị đại thương nguyên khí. Nhất là Lăng Gia, sẽ bị đả kích gần như muốn hủy diệt. Mà trong sự kiện này người có thể được lợi ích duy nhất chính là muội muội của mình. Lăng Mộng Nhi! Cùng với nhị bàng hệ của mình.
Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, những chuyện trước kia hắn không có đáp án đều hiểu rõ. Lăng Mộng Nhi! Vị muội muội thiện lương trong mắt mình, là người luôn tìm mọi cách chiếu cố mình lại có tâm tư sâu xa như vậy. Quả là người trông xa nghĩ rộng! Âm mưu lại có thể lớn như vậy.
Không thể nghi ngờ rằng kế hoạch Đông Hải này đã được Lăng Mộng Nhi bày ra ít nhất đã năm năm rồi! Chính mình bị trục xuất khỏi Lăng Gia. Lăng Mộng Nhi vốn có vô số cơ hội vô thanh vô tức đem mình cứu ra. Nhưng nàng vẫn để cho mình sống những năm tháng vũ nhục đó trong suốt ba năm. Có lẽ, đêm trước khi nàng cứu mình đi thì kế sách này mới hoàn thành. Mà chuyện trọng yếu nhất không thể nào thiếu được chính là mình – Lăng Thiên. Là một thiên tài trăm năm khó gặp của Lăng Gia, những tính toán của mình vượt qua xa người tầm thường với kỹ thuật thiết lập cơ quan, những tính toán tinh chuẩn và lý giải về thuốc nổ của chính mình. Mặt khác đó là chính mình luôn ôm tâm tư báo thù cho dù phải bỏ mạng.
Tất cả những việc này cho dù thiếu một chút cũng không thể hoàn thành được. Nhưng mà Lăng Mộng Nhi cũng đã đợi được ngày này! Hiện tại đã là thời cơ thiên thời địa lợi nhân hòa.
Nghĩ thông suốt tất cả những điều này khiến cho đáy lòng Lăng Thiên lạnh như băng. Dường như tứ chi của hắn cũng bị đóng băng theo. Một tia hy vọng tốt đẹp trong lòng cũng biến mất không còn lại gì. Sự cảm kích thật sâu của hắn dành cho Lăng Mộng Nhi đột nhiên biến thành sự căm ghét.
Khóc trách… Lúc mình bị phế võ công trục xuất khỏi gia tộc thì Lăng Mộng Nhi không có đứng ra cầu tình cho mình. Thậm chính gia đình của hắn cũng không có một người nào bước ra cầu tình. Thì ra chính mình sớm đã bị biến thành một kiện công cụ, một kiện công cụ tranh quyền đoạt lợi! Mà phát sinh chuyện Lăng Tuyết Nhi hãm hại mình không chỉ có người trong nhất hệ chờ đợi. Ngay cả người trong nhị bàng hệ của mình cũng trông mong kết quả này sớm xuất hiện! Đem võ công chính mình phế bỏ, trục xuất khỏi gia môn. Trực hệ đã có thể đem một uy hiếp lớn nhất tiêu trừ đi, mà nhị bàng hệ của mình cũng mai phục một khối bom nguyên tử hủy thiên diệt địa.
Kế hoạch này có thể vô thanh vô tức tiến hành ít nhất năm năm rồi! Khó trách, không có địa phương nào đưa mình đến mà Lăng Mộng Nhi lại chọn Đông Hải. Nói vậy thì chuyện kết hôn của Lăng Tuyết Nhi đã được định ra ít nhất mười năm trước rồi. Điều mà bọn họ chờ đợi chính là một kích trí mạng trong hôn lễ của Lăng Tuyết Nhi thôi.
Bây giờ, biệt viện cử hành hôn lễ của Hoàng Gia Đông Hải sớm đã được chôn một lượng thuốc nỗ thật lớn dưới đất rồi! Một lượng thuốc nỗ mạnh mẽ đủ để cho một tòa núi nhỏ trở thành một cái hồ nước đang lẳng lặng đặt dưới lòng đất. Mà điều còn thiếu chính là người châm ngòi mà thôi.
Vô luận là người nào đi châm ngòi thuốc nổ này sẽ không có chút may mắn! Mà trên thế giới này người nguyện ý bỏ tính mạng chính mình đã ít lại càng ít. Cũng không phải mỗi một người đều có dũng khí này.
Nhưng Lăng Thiên lại không như vậy. Lăng Thiên có thể sống đến bây giờ chỉ có một mục đích duy nhất: Báo thù! Lăng Thiên cùng với Lăng Tuyết Nhi có mối thù không đội trời chung! Trực hệ đệ tử của Lăng Gia chà đạp, vũ nhục hắn suốt ba năm cũng khiến cho Lăng Thiên tuyệt đối không để cho bọn họ tồn tại trên đời! Đưa những người này suống địa ngục cho dù là chính mình cũng bị tan xương nát thịt theo hắn cũng không hối tiếc.
Lăng Thiên sau khi liên lạc với số điện thoại kia chỉ nói một ít công cụ mình cần. Lăng Thiên cảnh cáo bọn họ một cách nghiêm trọng. Mỗi một người bọn họ không được coi thường vọng động. Lần hành động đem thuốc nỗ kích phát này chỉ thuộc về một mình hắn.
Lăng Thiên biết rất rõ chỉ cần một chút dị thường cũng đủ đem hành động báo thù này không thuận lợi hoàn thành. Mặc dù biết được mình đang bị lợi dụng nhưng Lăng Thiên vẫn cam lòng trở thành một quân cờ cực kỳ nguy hiểm trong lần hành động này. Nhưng hắn đối với vị trí của quân cờ này Lăng Thiên hài lòng vô cùng.
Mộng Nhi. Muội muội của ta, mặc dù ngươi chỉ lợi dụng ta thôi nhưng mà ta vẫn cảm kích ngươi! Trong lòng Lăng Thiên đã hạ quyết tâm: Ngươi đã muốn gia tộc này, muốn ngồi lên vị trí kia. Như vậy ta sẽ giúp ngươi!
Mọi sự đã được chuẩn bị sẵn sàng! [/B] Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Bình luận truyện